"Ép buộc?" Phương Bình nhíu mày nói: "Một quả?"
"Những mười quả!"
Miêu Thụ cũng khóc không ra nước mắt nói: "Ban đầu tiểu nhân cũng không muốn cho, nhưng Lê Chử bộc phát uy áp, chấn nhiếp tiểu nhân, bất đắc dĩ, tiểu nhân đành phải cho hắn Miêu Quả.."
"Hắn cần Miêu Quả làm gì?"
"Không biết.
"Thực lực thế nào?"
"Thấp nhất cũng là Thánh Nhân.."
"Chuyện khi nào?"
"Chừng hai ngàn năm trước.."
"Hử?" Ánh mắt Phương Bình sắc bén: "Chuyện khi nào?"
"Chừng hai ngàn năm rồi!" Miêu Thụ giải thích: "Chính là sau khi cuộc chiến Nam Bắc kết thúc, Lê Chử thật ra lớn tuổi hơn mọi người nghĩ. Bên ngoài đều nghĩ hắn nổi lên ở mấy trăm năm trước, nhưng thật ra hắn đã nổi lên ở hai ngàn năm trước. Cũng chính là thời kỳ tông phái hủy diệt, khi bốn vương đình lớn địa quật bắt đầu hình thành...
Phương Bình lẩm bẩm nói: "Là hắn!"
Đó là hắn sao, thật thú vị.
Chú Thần Sứ nói, mỗi một thời đại, đều sẽ có người nổi lên.
Nhưng thời đại bốn vương đình lớn địa quật, chỉ có Mệnh Vương, Lê Chử... Phương Bình cũng hoài nghi hắn là cường giả chuyển thế.
Nhưng bây giờ, nếu Lê Chử đã mạnh từ hai ngàn năm trước, vậy hắn có lẽ là cường giả chí tôn nổi lên thời kỳ bốn vương đình lớn địa quật, mạnh hơn Mệnh Vương nhiều.
"Vậy sau đó hắn thế nào?"
Miêu Thụ nghĩ một lát, không chắc chắn nói: "Hai ngàn năm trước, hắn tới tìm ta, thật ra có chút khác thường.
Khí cơ của hắn không ổn định lắm, mặt khác... hình như có hai đạo khí tức, khí bản nguyên có chút hỗn loạn. Tiểu nhân suy đoán, có thể hắn đang tranh đoạt gì đó.."
Dứt lời, Miêu Thụ lại nói: "Sau này, chắc là hắn đã biến mất một thời gian, Lê Chử mà nhân loại các ngươi biết, cũng chưa chắc là giả. Có lẽ là sau khi tịch diệt, thực lực giảm sút, cho nên lại bắt đầu lại từ đầu, cho nên liền có câu chuyện Lê Chử bình dân nổi lên.."
Ánh mắt Phương Bình lóe lên, Lê Chử!
Phải chú ý tên này hơn nữa. Một kẻ rất đáng sợ!
Hơn nữa, hắn cũng không đoán được rốt cuộc tên này nghĩ gì, những người khác nghĩ gì, ít nhiều hắn cũng biết một chút, nhưng tên Lê Chử này rất phức tạp.
"Hắn muốn Miêu Quả, có lẽ là do bản nguyên bị thương, không thể không đòi Miêu Quả để khôi phục thế giới bản nguyên Dứt lời, Phương Bình nhanh chóng nói: "Trước kia, hắn nói mình bị thương, có lẽ thật sự bị thương chưa lành, không thể không ẩn núp một thời gian, khôi phục thương thế, trở thành vương chủ, có lẽ có lợi cho việc khôi phục thương thế của hắn, nhưng vì không muốn bị người ta chú ý, cho nên mới giả vờ bị thương"
Nói đến đây, Phương Bình lại nói: "Còn có một vấn đề, trong cuộc chiến Nam Bắc, một số tọa kỵ phản bội chạy trốn. Nhưng sau này, hình như không tìm được các tọa kỵ này.
Ta đã từng dò hỏi, hai yêu tộc lớn vương đình đúng là có một số yêu tộc cổ lão, nhưng đã mai danh ẩn tích! Thời gian biến mất chừng ngàn năm trước, cũng chính là khi Mạc Vấn Kiếm xông vào. Là bị Mạc Vấn Kiếm giết, hay đã trốn đi?"
Trong cuộc chiến Nam Bắc, không ít yêu tộc phản bội chạy trốn, lẽ ra chúng không chết mới đúng chứ?! Nhưng hiện tại, Phương Bình lại chưa từng gặp được một tọa kỵ nào.
Miêu Thụ sống từ xa xưa, trải qua thời đại đó, có lẽ biết được một vài thứ.
Phương Bình cảm thấy rất hứng thú với các tọa kỵ này.
Đây là tọa kỵ của các cường giả động thiên phúc địa trong cuộc chiến Nam Bắc, trong đó, núi Quát Thương cũng có không ít yêu tộc phản bội chạy trốn.
Miêu Thụ ngượng ngùng nói: "Chuyện thời kỳ đó. thật ra ta cũng không biết nhiều, khi đó chủ nhân thức tỉnh...
Khụ khụ...
Dù sao ý tứ rất rõ ràng.
Khi đó Thương Miêu đã tỉnh, sống ở núi Quát Thương, nên nó không dám lộ diện. Khi cuộc chiến Nam Bắc nổ ra, Thương Miêu ngủ, nó cũng ẩn náu một thời gian rất dài mới ra ngoài.
"Khi cuộc chiến Nam Bắc nổ ra, Thương Miêu đã ngủ say, chuyện sau này, chẳng lẽ ngươi không biết?" Miêu Thụ dè dặt nhìn Thương Miêu, thấy Thương Miêu còn đang ăn trái cây thì thở phào nhẹ nhõm, cẩn thận nói: "Biết một chút, sau cuộc chiến Nam Bắc, địa quật nổi lên!
Bốn vương đình lớn thành lập thế chân vạc, tông phái lụi tàn, thật ra đám yêu tộc phản bội chạy trốn đó cũng từng xuất hiện một quãng thời gian.
Một số trong bọn chúng gia nhập yêu tộc vương đình, một số tiến vào Cấm Kỵ Hải... Khi đó, tiểu nhân cũng gia nhập Thủ Hộ vương đình, từng tiếp xúc với một yêu thú trong số đó vài lần.
Lúc đầu, đám yêu tộc này còn hoạt động mạnh, nhưng đến ngàn năm trước, sau khi Ma Đế tiến vào địa quật, các yêu tộc này, gần như đều biến mất.."
"Nói điểm chính, chết hay là còn sống?"
"Chắc là còn sống!" Miêu Thụ vội vàng nói: "Có lẽ... các yêu tộc này bị một vị cường giả bắt đi, giấu kín! Xem như kỳ binh!"
"Ai?" Phương Bình nhíu mày nói: "Mạc Vấn Kiếm?"
"Có lẽ không phải." Miêu Thụ nghĩ một chút lại nói: "Có thể là người phe Cực Đạo! Nhân Vương đại nhân, có lẽ...
phe Cực Đạo có phản đồ!"
"Cái gì?"
Phương Bình bất ngờ, Miêu Thụ nhỏ giọng nói: "Phe Cực Đạo có lẽ có phản đồ! Năm đó, người phá chiêu Ngự Thú của Bắc Hải Đế Tôn rất có thể chính là người phe Cực Đạo. Bởi vì chỉ có người phe Cực Đạo mới có thể hiểu rõ cách thức Ngự Thú của Bắc Hải Đế Tôn. Cũng chỉ người như vậy, mới có thể khống chế đám yêu tộc dùng cho mục đích riêng.
Nhưng thời kỳ đó hơi hỗn loạn, Thần Giáo nhúng tay vào, Ma Đế cũng thế, còn có có các cường giả trong bóng tối chen chân. Tiểu nhân cũng không rõ rốt cuộc có phải như vậy hay không.
Có lẽ Khôn Vương biết, bởi vì năm đó người đó hẳn là có hợp tác với Khôn Vương... Nếu là Khôn Vương cũng không biết... vậy. có thể là có hợp tác với thần triều Yêu Hoàng!"
Miêu Thụ đã sống nhiều năm như vậy, có vẻ khôn khéo, lập tức nói: "Chủ nhân năm đó rõ ràng thân thiết với Bắc Hải Đế Tôn, sau này lại thân thiết với Ma Đế, tiểu nhân cảm thấy... người này có lẽ có liên quan đến Ma Đế, thậm chí là người sắp xếp một số việc.."
Phương Bình lập tức nhìn về phía Thương Miêu, nghiêm túc nói: "Năm đó, ngươi rõ ràng đang chơi thân với Công Quyên Tử, sao sau này lại chạy đi cấu kết với Ma Đế?"
Thương Miêu vẻ mặt vô tội, cái gì gọi là cấu kết?
Nói gì vậy chứ!
"Bản miêu cũng không biết mà!" Thương Miêu tủi thân nói: "Chơi với Công Quyên Tử có gì vui đâu, chẳng đi câu cá với bản miêu, suốt ngày chỉ biết bế quan, nếu không thì đi cho yêu tộc ăn, bản miêu muốn ăn, hắn lại hẹp hòi, chỉ cho một chút xíu!
Say này thu đồ đệ, thời gian thì càng ít, bản miêu gặp được Tiểu Kiếm, nên đi chơi với Tiểu Kiếm "Chỉ đơn giản như vậy?"
Thương Miêu lẩm bẩm: "Đại khái là thế! Nhưng... Tiểu Kiếm... Tiểu Kiếm hình như biết bản miêu thích gì.." Dứt lời, lại bổ sung: "Tiểu Kiếm thật ra là người tốt... dù sao bản miêu cảm thấy như vậy, nhưng sau khi hắn đột phá đến tuyệt đỉnh thì cũng có chút thay đổi... Tên lừa đảo, ngay từ đầu... ngay từ đầu... có lẽ, hắn không lừa mèo!"
Nó vẫn giải thích cho Mạc Vấn Kiếm, lúc đầu, Mạc Vấn Kiếm không lừa nó. Nhưng sau này... có lẽ đã lừa nó!
Sau này, Thương Miêu mơ hồ cảm giác được điều đó. Mạc Vấn Kiếm thời kỳ đó hơi khác. Phương Bình không nói gì nữa, âm thầm xâu chuỗi các manh mối lại.
Có người đứng sau Mạc Vấn Kiếm, có thể là một vị môn đồ Cực Đạo, có thể là Hồng Vũ. Hồng Vũ, Mạc Vấn Kiếm, môn đồ Cực Đạo, Khôn Vương... mấy vị cường giả này được móc nối với nhiều thông tin khác, nhưng Phương Bình lại chưa nghĩ đến vấn đề mấu chốt.
Còn vị môn đồ Cực Đạo kia là ai, có phải Lâm Hải hay không... Phương Bình cảm thấy không có khả năng lắm, Lâm Hải mới khôi phục.
"Đám người này... làm phức tạp như vậy, cuối cùng là muốn làm gì?"
Phương Bình thầm mắng một tiếng, vấn đề này rất quan trọng, hắn cảm thấy có lẽ Cực Đạo Đế Tôn cũng nằm trong tính toán của một số người.
Lão Diêu không sao chứ?
"Lão Diêu cũng sẽ không dễ dàng tin tưởng đám môn đồ Cực Đạo đó... hắn không ngốc như vậy, sợ là sợ...
Phương Bình đau đầu, đám lão Diêu đang ở đâu, hắn cũng không rõ lắm. Hắn lo lắng bọn họ có thể bị người mưu hại.
Những điều Miêu Thụ nói, khiến hắn cảm thấy, trong Tam Giới, ngoại trừ các thế lực đã biết, có lẽ trong bóng tối còn có một bàn tay lớn đang khống chế một vài thứ.
"Đợi ông đây thành Thiên Vương rồi, ta sẽ lôi từng kẻ ra ngoài đánh chết!"
Phương Bình khẽ mắng, Miêu Thụ rùng mình một cái, nghe sợ quá. Nó luôn cảm giác mình đến Nhân Gian là một sai lầm, sẽ gặp nguy hiểm.
Nó còn đang suy nghĩ, Phương Bình bật hơi nói: "Được rồi, tạm thời cứ mặc kệ mấy chuyện này đã! Miêu Thụ, cung cấp cho mỗi cấp 9 Nhân tộc một trái Miêu Quả, xem như phí bảo kê ngươi, cứ như vậy nhé, ta có việc đi trước"
Phương Bình soạt một tiếng xé rách không gian rời đi.
Miêu Thụ sững người!
Nhân tộc. cấp 9... mấy trăm gần một ngàn người đấy!
1824 chữ